[KHOA TRAN] một số lý do bị xa cách trong giao tiếp

-Những lý do một người bị xem thường tạo khoảng cách trong cách giao tiếp :
+THẬT THÀ NGU : nó như một con dao 2 lưỡi , bất cứ chuyện gì trong nhà đều bị người đó tung tin hết ra ngoài , cứ tưởng tượng một ngày nào đó những truyện riêng chỉ kể trong phạm vi gia đình đều bị người ngoài hàng xóm của bạn biết hết từ đầu đến đuôi , họ biết rõ mồn một tất cả mọi thứ trong gia đình bạn . những chuyện bạn chia sẻ hay tâm sự bí mật hay riêng tư sẽ bị phanh phui hết ra ngoài như một trò hề , bạn bị bẽ mặt nhục nhã hay thậm chí bị shock tổn hại tới tinh thần .
=> kq : mọi thành viên trong gia đình bất kể một ai cũng sẽ xa lánh tạo khoảng cách với người đó là chuyện đương nhiên , sẽ không có chuyện chia sẻ tâm sự hay những chuyện riêng trong gia đình được kể với người đó nữa .
+ĂN NÓI THIẾU SUY NGHĨ , THIẾU KIẾN THỨC : cách vận hành của việc ăn nói này là mọi thứ không hay đều nói thẳng vào mặt người khác một cách thiếu suy nghĩ nông cạn , làm quê làm nhục người khác trước mặt mọi người , nó không phải là kiểu có sao nói vậy nó là kiểu ăn nói thiếu tôn trọng , tế nhị và lịch sự .kiểu ăn nói này một mặt nữa là thiếu đi sự tâm lý không biết xoay sở cách ăn nói trong mọi trường hợp bị bí đề tài hay câu truyện nên hay lôi người khác hay kiếm một câu truyện nào đó của người khác ra để nói để khỏi bị bí đề tài hay nói cách là lấy nó ra để làm bia đỡ đạn cho mình trong lúc thiếu kiến thức ăn nói không biết nói gì. thử nghĩ một ngày nào đó bạn đến nhà người khác chơi và mắc một lỗi vô tình hay thói quen thường ngày của bạn và bị người đó chửi thẳng vào mặt bạn , không kiêng nể một chút nào dù đó là chuyện tế nhị , tất nhiên bạn sẽ cảm thấy bị xúc phạm một cách nặng nề , bị làm nhục , quê và bị tổn hại đến lòng tự trọng là điều đương nhiên.
=> kq: những người thế này chả ai có thể tôn trọng được hết thay vào đó là sự xa lánh coi thường tạo ra một khoảng cách nhất định để khỏi bị dính vô những trường hợp tồi tệ bị làm quê làm nhục , bị xúc phạm bị coi thường hay rước cục tức vô người khi tiếp xúc với những người thế này .
+KHÔNG BIẾT LẮNG NGHE , NÓI XUÔNG , CỔ HỦ BẢO VỆ Ý KIẾN MÙ QUÁNG : kiểu giao tiếp này là không bao giờ lắng nghe ý kiến của người khác bao giờ , ăn nói thao thao bất tuyệt cứ thế nói một mạch các suy nghĩ trong đầu nhưng lại không theo mạch câu truyện trình tự đối đáp hay vấn đề đang nói , nói chuyện sẽ luôn nói xuông tức nghĩa nghĩ ra đại cái gì đó để nói nhưng lại chả đưa ra được bất kì lí lẽ hay lý do , sự thuyết phục cho người đối diện , luôn có suy nghĩ mặc định điều mình nói là đúng hoàn toàn khư khư bảo bệ ý kiến của mình bằng bất cứ thứ gì mình có thể nghĩ ra được mặc dù nó chả liên quan hay có sự thuyết phục gì cho vấn đề đang nói đến . thử nghĩ mỗi khi bạn giao tiếp với người đó lời bạn nói ra không bao h được người đó lắng nghe làm bạn có cảm giác lời nói của mình bị mất giá trị và bị xem thường mặc dù bạn đã phân tích cụ thể hay những lý lẽ thuyết phục nhất có thể , họ ăn nói không theo mạch đối đáp hỏi hay trả lời câu nói mà chỉ nói xuông nói đại hay vơ vét những thứ có thể nghĩ ra được trong lúc đó để bảo vệ ý kiến của mình dù nó chả thuyết phục hay ăn khớp câu truyện.
=> kq: chả ai có thể tôn trọng một người khi người đó xem thường không thèm lắng nghe lời nói của mình cả , những kiểu ăn nói thao thao bất tuyệt hay nói xuông và bảo vệ ý kiến theo kiểu cổ hủ sẽ mất đi cảm tình của người đối diện hay nói cách khác lời nó cách nói chuyện của người đó quá kém khiến mất đi cảm hứng giá trị lới nói khi nói chuyện.
+LẤY CÂU TRUYỆN CỦA NGƯỜI KHÁC LÀM CỦA MÌNH : những người thế này hay mắc phải hội chứng thiếu kiến thức và muốn được người khác công nhận mình là người am hiểu , trí thức nhưng thật ra trong đầu họ chỉ trống rỗng chưa thực sự trải qua câu truyện và hiểu truyện chưa từng cảm nhận được những gì mà người trong câu truyện đó trải qua , khi nghe những câu truyện của người khác họ thường học thuộc lòng rồi đi rao giảng , họ truyền đạt cho người khác kiến thức câu truyện đó nhưng chỉ với 10% là họ muốn truyền đạt cho người khác thực sự còn lại 90% là họ thể hiện và muốn được người khác công nhận kiến thức và trí thức sự am hiểu của mình , dạy cho người khác phải thế này thế nọ nhưng thực sự chính bản thân họ lại chưa thực sự thấm được câu truyện và hành động việc làm của họ lại trái ngược với câu truyện mà họ đã nghe từ người khác để đi dạy cho những người họ tiếp xúc , hành động của họ trái ngược với lời nói một phần họ chưa từng trải qua câu truyện mà họ đã đi dạy người khác họ chưa hiểu được cảm giác của thời điểm xảy ra câu truyện đó và chưa rút ra được những điều cần thay đổi. đây thường được gọi là hành động ăn tục nói phét ra kiểu am hiểu từng trải nhưng thực sự chính những người trải qua những câu truyện của đời mình họ mới là những người thông thái về những vấn đề họ đã trải qua. có thể tượng tượng bạn là con nhà nông và đang tập tành làm việc cần có nhiều kinh nghiệm , bỗng nhiên một người thành phố từ đâu đó chả biết gì cách thức kĩ năng hay kiến thức kinh nghiệm gì về làm nông và họ nghe chuyện từ ai đó kể hay đọc trên mạng về kĩ thuật nghề nông này nọ rồi tự nhiên dạy mình phải làm theo cách này hay cách nọ khuyên nhủ đưa ra kinh nghiệm kiến thức trong khi những điều đó họ chỉ nghe lẻn và học lỏm chứ chả biết gì , liệu bạn có nghe theo tin tưởng những người như thế được và lời nói có giá trị gì để nghe theo được tất nhiên bạn sẽ chọn một người làm vườn giỏi con nhà nòi để tin tưởng học những kiến thức kinh nghiệm của người đó rồi vì đơn giản họ đã trải qua đã thông thạo đáng tin tưởng và lời nói đó mới đáng tin tưởng

=> kq : lời nói của những người này thiếu đi sự tin tưởng , hổng kiến thức , không đáng tin thậm chí sẽ bị xem thường chế nhạo vì đức tính ăn tục nói phét và cướp câu truyện nào đó làm của mình sẽ mất đi sự tôn trọng của người khác.

Nhận xét